Tự nhiên sau một đêm ngủ dậy, chỉ muốn nằm thừ ra trên giường không muốn nhúc nhích chân tay. Cuộc sống sao mà mệt mỏi quá. Cứ phải cố hoài cố hoài. Cố đi làm đúng giờ. Cố mặc đồng phục đúng yêu cầu. Cố dạy dỗ đúng lương tâm. Cố lo cho con cái chu đáo. Cố thu vén mọi thứ cho ổn thỏa. Cố làm để tích cóp thêm ít tiền phòng khi cơ nhỡ. Cố học thêm cái bằng để sau này có thay đổi cũng thảnh thơi… Cứ vậy mà đâm đầu làm miết, chả còn lúc nào kịp dừng lại để thở lấy một hơi cho riêng mình… Nghĩ tới nghĩ lui, cuối cùng quyết định: Sáng nay xin nghỉ. Thứ Hai cũng kệ. Đầu tuần cũng kệ. Cắt thưởng tháng này cũng kệ. Tự cho mình được xả stress. Tự cho mình được ngủ muộn. Tự cho mình được làm vài thứ linh tinh mình thích, ví dụ như là test thử công thức pha bột làm bánh chuối của chị Danh nè… Nghĩ tới đó là alo gọi điện cho sếp xin liền chứ để tí nữa là lại thở dài, mặc đồ đi làm thì coi như … hết nghỉ!
Đưa con đi xong là quành ra chợ tha về nào chuối nào bia nào bột rồi ngồi pha pha chế chế với một tâm trạng khoan khoái lạ thường - trời ơi, lâu lắm rồi mới có một buổi sáng bình yên đến vậy ?
7 trái chuối chín, lột vỏ, cắt đôi, ép hơi dẹp, được 14 miếng.
100gr bột mì
50 gr bột năng
50 gr bột gạo
50 ml bia
150 ml nước
Ok, xong! Nước và bột rất vừa vặn. Chỉ có đường và muối là biết chắc sẽ nhạt, vì nhà chị ăn nhạt như mèo :p Thế nên canh chỉnh lại chút cho vừa miệng.
thay 2 muỗng canh đường = 60 gr đường
thay 1/4 muỗng cà phê muối = 2/3 muỗng cà phê muối.
Nếm tí xíu bột sống trước khi chiên - rất vừa ăn. Nhưng chiên lên thì thấy có cái gì đó không ổn. Hình như bột hơi dẻo, hơi dính, hơi mềm và làm miếng chuối chiên xong hơi méo mó lem nhem, dính nhau trong chảo chứ không được nở đều đẹp như cách pha bột mình vẫn thường pha lâu nay. Vội vàng vừa thổi vừa thử ngay một miếng chuối chiên coi sao, thì quả đúng là vị chuối chiên ngon tuyệt, nhưng lớp bột chiên bị hơi dai dai, dẻo dẻo chứ không giòn như kiểu pha 100% bột mì với bia. Nói lớp bột không ngon là không đúng. Thật ra nó giòn, mềm, xốp vừa phải giống y như bánh chuối chiên bán ngoài chợ vậy đó. Chỉ có điều mình ưng mùi bột mì thơm ngọt ấm áp toàn phần, mình ưng cái lớp vỏ cắn lên giòn rụm rụm, và mình ưng kiểu pha bột xong cứ để 30 phút cho nó nở, khi chiên miếng bánh sẽ tròn quay mủm mỉm rất thương…^^
Thế nên cứ nghĩ “thôi xong rồi, bột này chắc hỏng!”
Nhưng đến khi chiên xong hết mẻ bánh chuối, quay lại sờ vào đợt bánh đầu thì thấy bánh cứng và giòn hơn lúc còn nóng nhiều. Mình vỡ nhẽ. Thì ra vì có bột năng nên khi mới chiên xong còn nóng bánh bị dẻo tí, nhưng để nguội thì bánh rất là ngon. ?
May mà ít có tham ăn, chỉ thử 1 miếng cho biết nên mới phát hiện ra, chứ không thì chắc chắn là sẽ bị chị gõ cho u trán vì tội chưa test xong đã vội vàng hấp tấp :))
Nhưng (lại nhưng tiếp) - bột này để nguội thật nguội - kiểu chiên từ sáng, chiều mới ăn - thì ăn lại không ngon. Nó dai, dở ẹc !
Mà nhà mình thì ít người, kiểu gì chiên xong bánh cũng dư một ít đến mai mới hết. Thế nên mình kết luận. Bột pha kiểu của chị ngon. Nhưng thứ nhất là đừng vội vàng hấp tấp, chiên xong không ăn nóng, nên chờ bánh vừa nguội mới ăn. Thứ hai là đừng làm dư hoặc cố ý làm nhiều để dành ăn một lần, chỉ pha bột chiên bánh chuối vừa đủ, ăn người vài cái là hết thì bánh sẽ rất ngon.
Cám ơn chị iu share cho em công thức này hén. ?
Bánh chuối thảnh thơi nên cũng chụp hình rất thảnh thơi. Cho hết bánh ra 2 cái rổ con con, đặt cái rẹt lên bàn, pha thêm 1 ly cối nước trà cho đúng tinh thần… nghỉ dưỡng chứ không có bày biện nọ kia. Hì… Vậy mà vui! Thấy buổi sáng quyết định nghỉ làm thiệt là hợp lý ?
P/s:
Buổi sáng thứ Hai này là thứ Hai tuần trước rồi nha chị, không phải hôm nay đâu. Cho nên em đã thử lại công thức lần nữa, dùng 135gr bột mì và 75gr bột gạo (bỏ bột năng) thì bánh ngon hơn nhiều. Cũng khắc phục được nhược điểm bột bị dẻo khi nóng, dai khi nguội của bột năng và tình trạng hơi cứng quá nếu chỉ dùng nguyên chất 100% bột mì. Công thức sau khi chỉnh lại em rất ưng ý. Nếu chị siêng thì pha lại bột theo kiểu này thử xem có vừa miệng hơn không nhen ?