Trang thông tin tổng hợp
    Trang thông tin tổng hợp
    • Ẩm Thực
    • Kinh Nghiệm Sống
    • Du Lịch
    • Hình Ảnh Đẹp
    • Làm Đẹp
    • Phòng Thủy
    • Xe Đẹp
    • Du Học
    Ẩm Thực Kinh Nghiệm Sống Du Lịch Hình Ảnh Đẹp Làm Đẹp Phòng Thủy Xe Đẹp Du Học
    1. Trang chủ
    2. Du Học
    Mục Lục

      Đọt Chuối Non

      avatar
      kangta
      04:13 26/05/2025

      Mục Lục

        Hi mọi người,Một năm mới vừa tới, những ngày đầu năm mới luôn mang lại cho mình nhiều hứng khởi và xúc cảm.

        Mình ngồi lại viết xuống vài dòng, về một năm vừa qua trong hành trình của một Backpacker trên đất Úc, để mở lòng mình một chút và chia sẻ với mọi người. Với những bạn bè khắp chốn là những người đã, đang và sẽ là Backpacker, và cho những ai có quan tâm đến.

        Hơn một năm trước, mình cầm theo một ít tiền lẻ, gói gém một ít đồ đạc và lên đường bắt đầu hành trình là Backpacker của mình.

        Backpacking - người du lịch bụi độc lập, với phong cách sống đơn giản, chi phí thấp và chỉ mang theo những thứ thiết yếu trong hành lý của mình. Sống độc lập và dịch chuyển thường xuyên, Backpacker cho người thích khám phá một cơ hội tuyệt vời để khám phá được nhiều điều họ muốn.

        Và Australia luôn là một vùng đất hấp dẫn với Backpacker trên khắp thế giới mong muốn khám phá và trải nghiệm, đó có thể là một vài năm Gap year của người trẻ tuổi, hay là một quãng break time của người cũng đã qua tuổi của trung niên.

        Qua hơn 300 ngày, đi qua 3 bang, sống và làm việc khác nhau ở mỗi nơi một lúc, mình đi qua New South Wales, Western Australia, và Northen Territory, từ Đông sang Tây Úc rồi tới Bắc Úc, và làm qua hơn 10 nơi làm việc khác nhau.

        Mình đã đi qua mùa mưa và mùa khô đầu tiên tại Broome, một vùng biển rất đẹp của Tây Úc (Western Australia), mùa đông đầu tiên ở Tooleybuc một thị trấn bình yên của New South Wales - giáp biên giới của hai bang New South Wales và Victoria, và đi qua mùa xuân đầu tiên tại Northen Terrory - mùa xuân đầu tiên trên vùng sa mạc.

        Hơn một năm qua, với những vùng đất mà mình đã đi qua, những người mà mình đã được gặp, những công việc mình đã làm… và cho tất cả những kinh nghiệm mà mình đã gặt hái được như là một Backpaker trên đất Úc. Mình muốn viết vài dòng, về những gì mình thấy, mình kinh nghiệm được, mình hiểu sâu thêm và mình hy vọng.

        Mình thấy gì?

        Mình thấy một nước Úc rộng lớn, giàu có và xinh đẹp - một hòn đảo lớn nhất thế giới, 7.6 triệu km2 lãnh thổ, hơn 10 ngàn bãi biển, 8 ngàn hòn đảo… người Úc sống thân thiện, thoải mái và lịch thiệp. Thấy thiên nhiên hùng vĩ và hoang sơ, môi trường sống an toàn, sự đa dạng văn hóa, và ẩm thực, thấy được cách người ta làm việc với đạo đức và kỷ luật cao, thấy cuộc sống và mức sống cơ bản của một nước giàu…

        Mình thấy được rõ hơn Internet làm cho thế giới trở thành một Global Village như thế nào- internet làm cho việc dịch chuyển, làm việc, trao đổi, học tập và cập nhật thông tin giữa các cá nhân, doanh nghiệp, quốc gia với nhau chưa bao giờ dễ dàng và thuận tiện và nhanh chóng như thế, dù là chúng ta đứng ở đâu trên thế giới. Thấy rõ hơn rằng mọi người, mọi tổ chức, doanh nghiệp và quốc gia đều phụ thuộc nhau trong kỷ nguyên thông tin và trong ngôi làng chung toàn cầu này. Một vấn đề xảy ra ở một nơi nào đó trong làng sẽ ảnh hưởng đến cả làng dù là tốt hay xấu, dù trên phương diện kinh tế, chính trị hay tâm linh… Và tất cả mỗi người chúng ta sống trong kỷ nguyên thông tin, trong ngôi làng toàn cầu đều có tiếng nói, cơ hội và trách nhiệm như nhau, từ học hỏi cập nhật kiến thức đến việc tham gia vào việc giúp giải quyết mọi việc trong ngôi làng của mình.

        Mình thấy rõ hơn về sự thiếu hụt kiến thức tâm linh tích cực của thế giới, về sự hiểu biết thực sự và sâu sắc về trái tim con người. Khi người ta kinh tế hóa mọi thứ, kể cả liên hệ con người, khi nền giáo dục ngày nay trên khắp thế giới thuần túy chỉ tập trung vào các vấn đề về kiến thức kỹ thuật là chính mà rất hời hợt trong việc đào tạo và huấn luyện trái tim con người. Và mình thấy rõ sự thiếu hụt và hời hợt đó qua những nơi mình đã làm và những người mình đã gặp qua cách họ đào tạo, quản lý và tư duy… và qua cả cách người ta ứng xử và giao thiệp với mọi người.

        Mình thấy thế giới có nhiều điều tồi tệ nhưng cũng có rất nhiều điều tốt đẹp. Dù media và các phương tiện truyền thông với mục đích làm thương mại của họ thường thiên về tin giật gân, tiêu cực và máu me… và vì thế làm cho khuynh hướng tư duy của thế giới thường thiên về tiêu cực. Nhưng trong đời sống thường nhật mỗi ngày, điều tích cực vẫn ngập tràn muôn nơi, tình người vẫn dào dạt trong mỗi nơi mình đi qua.

        Mình thấy dù là ở quốc gia nào, phát triển hay đang phát triển… giàu hay nghèo thì con người chúng ta cũng giống nhau về rất nhiều cái trong căn bản. Cơm, áo, gạo, tiền, tình…những stress và những lo âu, những khó khăn trong cuộc sống mà mỗi người phải đối diện trong hành trình đời sống. Con người chúng ta giống nhau gần 90% trong căn bản… về trái tim con người, về những xúc cảm và suy tư và về cả những khó khăn trong đời sống.

        Mình thấy đất nước nào cũng có cả tá vấn đề cần giải quyết, và vấn đề luôn có đó, luôn xuất hiện, không bao giờ ngưng. Nếu Việt Nam có hàng trăm vấn đề lớn nhỏ cần giải quyết thì Úc cũng thế. Xã hội nào cũng đủ thứ vấn đề như thế dù là nước phát triển hay đang phát triển, nước giàu hay nước nghèo… có chăng là khác nhau ở mỗi vấn đề, và phương cách giải quyết mà thôi.

        Và mình cũng thấy có nhiều cơ hội phát triển mới được mở ra trên hành trình là Backpacker tùy theo lựa chọn và sở thích và sự phấn đấu của mỗi người. Như là tìm đường ở lại du học theo ngành mình thích, tìm cơ hội sponsor trong công việc để ở lại làm việc lâu dài, hay về Vn để phát triển với những kinh nghiệm, kiến thức và tài chính mà mình đã tích lũy được…

        Mình kinh nghiệm gì?

        Đó là kinh nghiệm được sống giữa một đất nước với một môi trường đa văn hóa, đa sắc tộc. Backpaker dù là đến từ đất nước nào trên thế giới, dù là Anh, Mỹ, hay Đức, Pháp, dù trong túi có bằng gì… đều bình đẳng như nhau trong môi trường văn hóa ở Úc. Đều đặt mọi thứ qua một bên, chấp nhận tìm việc để kiếm sống và dịch chuyển bằng kinh nghiệm và kỹ năng của mình. Sẵn sàng chấp nhận làm tất cả mọi việc chân tay mà mình có thể thể làm, dù là rửa bát, bồi bàn, là công nhân trong nhà máy, hay xới đất thu hoạch nông sản trên nông trường… và điều quyết định mỗi người có được cơ hội và công việc tốt hay không, kiếm được nhiều tiền hay không? Có nhiều trải nghiệm tốt hay không?…ngoài kỹ năng thì phần quyết định chính là đạo đức và tác phong làm việc của mỗi người.

        Là kinh nghiệm được sống và làm việc với nhiều người đến từ nhiều nền văn hóa khác nhau và nhiều đất nước khác nhau, được học hỏi và giao lưu văn hóa. Được thể hiện tác phong và thái độ làm việc của mình (một người Việt) với họ. Cố gắng làm mọi việc với chất lượng tốt nhất có thể trong khả năng của mình, làm việc với một tinh thần trách nhiệm cao, tìm thấy ý nghĩa và niềm vui của mọi công việc trong tinh thần phục vụ mọi người, dù đó là được giao thu hoạch cây hạnh nhân trên cánh đồng hay một mình quản lý cả một quán cà phê.

        Là tăng khả năng thích nghi trong những điều kiện, hoàn cảnh và môi trường mới thường xuyên được nâng cao lên một tầm cao mới. Thấy rằng lúc này mình bỏ đâu cũng có thể sống được bằng đôi bàn tay khối óc và ý chí của mình.

        Là tăng khả năng của mình lên trong việc dịch chuyển, có thể gói gém đồ đạc trong vòng 30 phút và đặt vé máy bay trong ngày và đi đến một vùng đất mới hoàn toàn xa lạ và bắt đầu mọi thứ lại từ đầu.

        Là tăng khả năng và sức chịu đựng của mình trong các điều kiện làm việc khác nhau, làm việc dài giờ mỗi ngày và nhiều giờ mỗi tuần, có những ngày chỉ ngủ có 4h và đứng làm việc hai ca với hai công việc khác nhau trong 16 tiếng liền, và có những tuần làm việc đến 80h mà cơ thể vẫn thấy bình thường.

        Đó là việc thay đổi công việc thường xuyên, khi di chuyển đến một nơi mới, khi đột nhiên bị mất việc vì nhiều lý do: vì chưa rành văn hóa, chưa tốt ngôn ngữ, chưa hiểu rõ cách làm việc trong môi trường mới trong một đất nước mới, chưa rành về nhạy cảm với cảm xúc và suy nghĩ của con người, kỹ năng chưa đủ tốt để đáp ứng công việc hay vì mình làm một điều stupid nào đó… là những ngày tìm việc, những ngày thất nghiệp, những lần phải tự vực mình lên sau những vấp ngã chỉ để luôn tìm thấy điều tích cực sau mỗi điều và học từ nó, để tiếp tục hoàn thiện chính mình.

        Là thay đổi rất nhiều trong lối sống của mình, từ cách ăn uống đến cách luyện tập thể thao và tâm trí. Là sắp xếp việc ăn uống healthy và tiện lợi hơn, thể thao linh hoạt và hiệu quả hơn. Là hiểu rằng ở nhà việc chăm sóc sức khỏe thể chất và tinh thần quan trọng thì khi ra sống ở nước ngoài nó còn quan trọng hơn gấp nhiều lần.

        Là những lúc cảm thấy cô đơn, lạc lõng và trống vắng ở xứ người, những lúc thấy mình thật bé nhỏ giữa thế giới bao la rộng lớn, là khi đối diện với Thượng Đế trong lòng mình. Là khi thấy nhớ nhà, nhớ đồ ăn Việt Nam ghê gớm.

        Là hiểu rõ hơn về giá trị của tình bạn khi đi xa nhà, những người bạn đồng hương hay từ một quốc gia khác khi đến một vùng đất mới. Là hiểu rõ hơn giá trị của sự ấm áp thân tình mà một người bạn có thể trao tặng, chia sẻ hay giúp đỡ trong những lúc buồn vui.

        Là sự tự hào khi mình có thể tự sống trên đôi chân của mình ở một đất nước xa lạ trên hành trình của một Backpacker, khi mà trong tài khoản của mình có dư được một ít tiền. Là khi hỗ trợ cho gia đình mình được một điều gì đó…Như là mẹ mình nói rằng mẹ đang cần đổi một chiếc xe máy mới vì xe máy cũ lúc này nó dễ hỏng thường xuyên hơn. Rồi mình gọi cho chị gái, nói mỗi người góp một ít, trích một tuần lương thì chỉ một vài ngày hôm sau là xe mới có thể chuyển đến nhà được.

        Mình hiểu thêm gì?

        Hơn một năm làm Backpacker trên đất Úc giúp mình hiểu chính mình hơn, hiểu đời hơn và hiểu người hơn, mình thấy trái tim mình rộng ra hơn một chút, đầu óc mình sáng ra hơn một chút, và cảm thấy mình hiểu trái tim mình hơn một chút, yêu người hơn và yêu đời hơn, và mình mạnh mẽ hơn vể cả thể chất lẫn tinh thần, khiêm tốn hơn, trưởng thành hơn.

        Mình hiểu sâu sắc hơn điều mà một người anh từng nói với mình: rằng đời là một cuộc hành trình, chẳng bao giờ có đích điểm. Người ta tưởng đời có đích điểm cuối cùng, nhưng thường là không. Đời chỉ là một cuộc hành trình và mỗi ngày trong cuộc hành trình đó đều chính là đời sống, chẳng nên suy nghĩ nhiều quá. Sống mỗi ngày cách tốt nhất mà ta có thể sống. Đó chính là sống ở đây lúc này. Và đó chính là sống, và chính là cuộc đời.

        Mình hiểu sâu hơn về lòng biết ơn, mình biết ơn nhiều hơn cho tất cả những gì mà cuộc sống ban tặng cho mình, những gì dù là nhỏ bé và giản dị nhất trong cuộc đời mình. Và học cách nâng niu và trân trọng từng ngày của cuộc sống, vì mỗi ngày được sống là một ngày đầy ân phúc và kỳ diệu.

        Mình hiểu sâu sắc hơn về khiêm tốn, thành thật và yêu người, về sức mạnh của một trái tim khiêm tốn trong thế giới quanh mình.

        Mình hiểu sâu sắc hơn một điều rằng nếu khi ta có lòng tin vào Thượng đế, vào tình yêu bao la ngập tràn trong vũ trụ quanh mình, thì mình sẽ sống hạnh phúc hơn, vững chãi hơn và bình an hơn trong hành trình đời sống, và mình tin vào một điều chắc chắn rằng: những trái tim trong sáng sẽ gặp duyên lành - mình kinh nghiệm và chắc chắn về nó.

        Hơn 300 ngày làm Backpacker ở Úc, thời gian tuy không nhiều, nhưng với những kinh nghiệm và trải nghiệm có được giúp mình trưởng thành lên rất nhiều. Và mình rất vui vì có được cơ hội để chia sẻ vài điều trong chuỗi ngày đó với mọi người trong vườn chuối.

        Mong mọi người Enjoy khi đọc, hy vọng mọi người tìm thấy điều gì đó có ý nghĩa trong vài chia sẻ đó của mình, và nếu có anh chị em nào đó trong vườn cuối cũng đang là Backpacker hoặc muốn tham gia vào hành trình Backpacker như mình thì mình có thể chia sẻ với nhau thêm nhiều hơn ở đây.

        Chia sẻ với mọi người hai tấm hình:

        Old Butcher Shop Cafe Tooleybuc là một quán cà phê nhỏ và duy nhất ở thị trấn, thuộc sở hữu của quán ba Country Club Hotel - Tooleybuc và được mở ngay bên cạnh Club. Quán có khoảng 15 chỗ ngồi và chủ yếu là bán cà phê take a way cộng thêm đồ ăn và một số thứ khác. Lúc mình đến Tooleybuc là quán đang trong quá trình hoàn thiện để mở kinh doanh. Mình làm Barista chính của quán, mình học và hoàn thiện thêm nhiều về kỹ năng pha chế cà phê ở đây. Mình làm ở đây gần 2 tháng thì mình xin nghỉ để chuyển lên Northern Territory để hoàn tất điều kiện cho việc gia hạn visa.

        Tấm hình này thực ra là tấm hình mình dùng khi đăng tin tìm việc và họ tìm thấy và offer mình job Barista, không phải là hình tại quán, họ vẫn dùng nó cho việc quảng cáo và tiếp thị. Mình nhìn thấy nó sau khi mình đã rời đi, và mình thấy khá vui và bất ngờ nên mình lưu lại giữ làm kỷ niệm. Đây là hình mình chụp ở nơi mình học pha chế cà phê có tên là The Lovely O’ coffee ở Hà Nội.

        Tooleybuc là một thị trấn rất nhỏ nằm cách ra thành phố Melbourne gần 381km về phía Tây Bắc và cách Sydney 919 km về phía Tây nằm trên đại lộ Mallee và bên cạnh dòng sông Murray. Cả thị trấn dân số chỉ có hơn 300 người, thiên nhiên ở đây rất đẹp và nguyên sơ với những rừng cây cổ thụ lâu năm cao vút chạy dọc theo dòng sông Murray.

        Đó là một thị trấn ở vùng very remote, và mình không có bạn bè hay người thân quen nào ở thị trấn khi mình tới, và mình tới vào thời tiết mùa đông giá lạnh. Đó là một trải nghiệm rất đặc biệt của mình khi một mình sống ở một nơi hẻo lánh thưa thớt như thế trong một mùa đông đầu tiên lạnh lẽo trên nước Úc.

        Tấm hình này được chụp trong khi mình làm công việc farm đầu tiên trên nước Úc, thu hoạch cây giống hạnh nhân trên những cánh đồng ở Koraleigh NSW, cách trung tâm thị trấn Tooleybuc khoảng gần 20km. Đây là farm hạnh nhân của công ty Growtek một công ty chuyên về cây giống cho các loại cây quả hạt. Chủ công ty là em trai của chị chủ Club ở business cà phê mình làm.

        Khi farm có một người bỗng dưng nghỉ làm, và mình thì cũng trong lúc mình đang chờ quán cà phê khai trương (vì mình đến trước vài tuần) và đang cần thêm việc và có hỏi thêm việc để làm. Khi họ cần người đã đồng ý đi làm cho họ trong lúc chờ đợi, mà một lý do chính là để thử sức xem công việc này như thế nào.

        Đó là một công việc khá nặng nhọc khi phải đứng giữa trời 8 tiếng một ngày và thu hoạch cây hạnh nhân bằng việc nhổ nó lên khỏi mặt đất, trong thời tiết mùa đông. Chủ quán cà phê chở mình đi làm bằng ô tô được 3 ngày, đến ngày thứ 4 mình xin nghỉ vì đôi chân của mình bị cước vì lạnh do đứng trên đất có sương băng vào buổi sáng và tay mình thì đau do nhổ cây con quá nhiều.

        Mình hiểu thêm về một công việc làm farm ở Úc qua mấy ngày làm việc ở farm, và đặc biệt mình hiểu thêm về cuộc sống, công việc và rất có thiện cảm với những người làm khác ở đó, vì họ thực sự là rất chân chất và đối xử rất tử tế đối với mình.

        Chúc mọi người luôn bình an và vui vẻ năm mới.

        Gia Thắng

        0 Thích
        Chia sẻ
        • Chia sẻ Facebook
        • Chia sẻ Twitter
        • Chia sẻ Zalo
        • Chia sẻ Pinterest
        In
        • Điều khoản sử dụng
        • Chính sách bảo mật
        • Cookies
        • RSS
        • Điều khoản sử dụng
        • Chính sách bảo mật
        • Cookies
        • RSS

        Trang thông tin tổng hợp

        Website là blog chia sẻ vui về đời sống ở nhiều chủ đề khác nhau giúp cho mọi người dễ dàng cập nhật kiến thức. Đặc biệt có tiêu điểm quan trọng cho các bạn trẻ hiện nay.

        © 2025 - vinaenter

        Kết nối với vinaenter

        vntre
        vntre
        vntre
        vntre
        vntre
        thời tiết hôm nay Hi88 M88 trang chủ HB88 SHBET SHBET
        Trang thông tin tổng hợp
        • Trang chủ
        • Ẩm Thực
        • Kinh Nghiệm Sống
        • Du Lịch
        • Hình Ảnh Đẹp
        • Làm Đẹp
        • Phòng Thủy
        • Xe Đẹp
        • Du Học
        Đăng ký / Đăng nhập
        Quên mật khẩu?
        Chưa có tài khoản? Đăng ký